Giọng nói mềm mại mang theo chút không xác định giống như thái độ của cô đối với anh có chút đắn đo khó định nhưng lọt vào lỗ tai lại giống như một con sâu nhỏ đang bò vào, ngứa ngáy đến mức không chịu được.
Đến lúc này, Mã Thiên Xích cứ như vậy bị cô "Cứng rắn kéo" vào trong quán bán hàng.
Từ xa ông chủ đã nhìn thấy bọn họ do dự, thấy bọn họ tiến đến lập tức vui vẻ ra mặt chảo hỏi: "Ăn chút gì nhé cô gái?"
Đường Uyển rút thực đơn ra: "Chúng tôi xem một chút trước đã."
"Được rồi, vừa rồi tôi thấy cô kéo chồng mình đi vào đây, vì để cảm ơn sự tin tưởng của cô đợi chút nữa tôi tặng thêm cho cô hai đĩa rau trộn!" Ông chủ vô cùng biết cách làm ăn, hào khí vạn phần vung tay lên.
Chỉ là lời này lại làm cho mặt Đường Uyển thoáng cái liền đỏ chót, cô nhìn thoáng qua Thẩm Tiếu liền hiểu ngay vì sao đối phương lại hiểu lầm như vậy, cô vội vàng khoát tay: "Chuyện này, đây không phải chồng tôi đâu..."
Thấy thái độ nhăn nhó ngượng ngùng của cô, nụ cười trên mặt ông chủ càng tăng lên, giống như quen thuộc nói: "Người trẻ tuổi các cô là hay thẹn thùng, được rồi được rồi, tôi không hỏi nữa."
Nói xong, ngay cả thời gian cho Đường Uyển giải thích cũng không có, trực tiếp đi ra cửa quán mời chào khách khứa.
Đường Uyển nuốt một ngụm nước bọt, lấy hết dũng khí mới dám đưa ánh mắt chuyển đến người đàn ông ngồi bên cạnh, lúc đầu Mã Thiên Xích đã không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282747/chuong-559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.