Sau khi thử xong váy cưới, Thẩm Dĩnh và Lục Hi cảm thấy thời gian vừa đúng, nên tiện đường lái xe đến trường học đón Thẩm Tiếu tan học, xe vừa dừng xong, rõ ràng có thể ngồi trên xe chờ, phần lớn phụ huynh cũng đều ở trên xe, người này lại muốn xuống xe, đứng đằng sau vạch chờ của phụ huynh trong trường, sợ người khác không biết ba của Thẩm Tiếu đến đón rồi.
Thẩm Dĩnh đi theo bên cạnh anh, vừa cảm thấy người này có chút ngây thơ lại vừa có chút cảm động, dù sao trước đây bất đắc dĩ tách ra lâu như vậy, anh cũng sợ đứa nhỏ ở trong trường bị bạn học khác xem thường, bị chê cười không có ba.
Thẩm Tiếu xếp hàng đi ra cổng trường con mắt vừa nhìn thấy Lục Hi đứng đối diện, đứa nhỏ rất hưng phấn, phịch một tiếng đã chạy đến nắm lấy tay hai người, giòn tan gọi: "Ba mẹ!"
Lục Hi một tay bế thằng bé, dọa Thẩm Dĩnh đứng một bên mở miệng: "Đã lớn như vậy rồi còn bế, anh thả nó xuống!"
"Không sao, cũng không nặng, lại nói lớn thế nào cũng là con anh." Người này không có cảm thấy chút thẹn thùng nào, lại còn rất kiêu ngạo.
Thẩm Dĩnh đành phải thôi, thuận theo anh vậy.
Nhìn hai cha con lên xe, Thẩm Dĩnh ngồi vào vị trí phụ lái, nhìn thấy sắc trời còn sớm, Lục Hi nghiên đầu nhìn người phụ nữ ngồi bên cạnh, đột nhiên đề nghị: "Lát nữa có muốn đến thăm ba mẹ em không? Sau khi xuất hiện vẫn là em đi, anh còn chưa chính thức đến thăm."
Thẩm Dĩnh không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282673/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.