Thẩm Dĩnh và Mã Thiên Xích cuối cùng quyết định ở một nhà hàng tây cao cấp, có chế độ hội viên nên không có loại người không liên quan. Hoàn cảnh như vậy là yêu cầu của Mã Thiên Xích.
Bảy giờ buổi tối, Thẩm Dĩnh dẫn theo bé con vào phòng bao đã đặt từ trước. Phục vụ lập tức bưng lên hai cốc nước chanh. Thẩm Tiếu gần đây không muốn uống nước, muốn uống nước hoa quả. Thẩm Dĩnh cũng chỉ nghe theo cậu bé.
"Mẹ ơi, chú bao giờ mới đến vậy?" Đợi chưa đến năm phút thì bé con đã không nhịn được bắt đầu thúc giục.
Thật sự quá lâu không gặp rồi, Lục Hi cũng không có ở bên. Con bình thường không nói gì, nhưng trong lòng chắc chắn rất muốn có người chơi cùng.
Thẩm Dĩnh xoa cái đầu nhỏ, rồi nhấc tay xem thời gian: "Rất nhanh thôi."
Mã Thiên Xích là người từ trước đến này không bao giờ đến muộn. Hôm nay do cô cố ý đến sớm hơn một chút, vì không muốn đến quá đột ngột.
Khoảng hơn mười phút, cửa phòng bao lại được mở ra từ bên ngoài một lần nữa. Nghe thấy tiếng nhìn qua, thấy một dáng người cao ráo xuất hiện ở cửa.
Anh ta mặt một bộ tây trang, phối với cà vạt màu rượu tối màu, chân đi một đôi giày da thủ công màu đen thuần túy. Cả người nhìn có vẻ vừa nhanh nhẹn vừa gọn gàng, phong cách hơn người.
Một khoảng thời gian không gặp rồi, người này vẫn phong độ như cũ.
"Đến rồi à." Thẩm Dĩnh đứng dậy chào hỏi. Còn chưa kịp đợi cô nói xong nửa câu sau thì Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282648/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.