Sau khi kiểm tra sức khoẻ ở chỗ La Quyết Trình xong, về nhà Lục Hi cũng không nhắc tới vấn đề hồi phục nữa, Thẩm Dĩnh sợ trong lòng anh có vướng mắc nên sáng hôm sau gọi anh cùng đưa bánh bao nhỏ đến nhà trẻ.
Khơi thông tâm lý cho Thẩm Tiếu rất tốt, sự sợ hãi với vụ bắt cóc lần trước đã tiêu tan phân nửa, hiếm khi có ba mẹ cùng đưa mình đi học, bé con cực kỳ vui vẻ, khi ăn sáng cũng không kìm được kích động.
Lục Hi nhìn dáng vẻ thoả mãn của con trai, đáy lòng dâng lên từng tia áy náy, bàn tay to lớn nhẹ nhàng xoa đầu cậu nhóc, thầm nghĩ đợi anh khỏi bệnh nhất định sẽ thường xuyên đưa đón con đi học.
“Con chung sống với các bạn nhỏ ở trường mẫu giáo thế nào?” Người đàn ông nhẹ giọng hỏi, cực kỳ kiên nhẫn.
Thẩm Tiếu đang thò đầu ra ngoài cửa sổ, quay lại nhìn anh, đôi mắt to chớp chớp nói: “Cũng được ạ, các bạn đều rất thích chơi với con!”
“Vậy con có kết bạn không?”
“Có!” Nói đến các bạn nhỏ, hai mắt Thẩm Tiếu loé sáng, thuộc như lòng bàn tay thao thao bất tuyệt nói với Lục Hi, cộng thêm âm mũi đáng yêu trong giọng nói bập bẹ khiến trái tim người nghe mềm nhũn.
Sự phiền não trong lòng Lục Hi cũng vì cái miệng nhỏ bi bô của con trai mà tiêu tan không ít: “Nghe lời cô giáo, nếu có chuyện gì thì nói với ba mẹ.”
“Ba, con có thể gọi bạn đến nhà chơi không?” Trước đây khi ở Anh, trường học thường xuyên có quan hệ hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282639/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.