Anh em bọn họ bởi vì chuyện này mà vẫn luôn kìm nén, chờ Hoàng Tử Nhu chân chính đi khỏi chỗ của Bùi Dục, tất cả chỉ mới vừa bắt đầu.
La Quyết Trình con người này mặc dù cũng đầy bụng đen, nhưng dù sao cũng là người hành nghề chữa bệnh, nghe bọn họ nói những thứ này, mặc dù không có ý kiến phản đối nhưng ít nhiều vẫn có chút kích động, bưng ly trà trên bàn lên nhấp một ngụm, đổi đề tài: “Hai ngày nay cơ thể không sao chứ?”
“Không sao.” Lục Hi khẽ vuốt cằm, hôm qua xuất viện cho tới hôm nay cũng không có phản ứng khác thường nào.
La Quyết Trình tính toán thời gian, trong lòng mơ hồ bất an nhưng cũng không dám biểu hiện quá rõ ràng: “Lời tôi nói với cậu còn nhớ không, sau này cơ thể có thể sẽ xuất hiện một số triệu chứng, có điều cậu đừng nóng lòng, đều là tạm thời.”
Anh ta nhấn mạnh một lần lại một lần, ngược lại làm cho Lục Hi phải liếc mắt qua: “Định lực của tôi trong mắt cậu yếu như vậy?”
“Được được được.” La Quyết Trình cười xua tay: “Tôi mặc kệ, không hỏi nữa, tin tưởng cậu là được.”
Trên mặt anh ta thả lỏng, nhưng trong lòng có chút nặng nề, bệnh tình của Lục Hi như thế nào, anh ta rõ ràng nhất, có điều vừa nghĩ tới những chuyện sau này phải đối mặt đã thấy đau khổ dùm anh.
Cũng may bên cạnh anh có Thẩm Dĩnh, nếu không thật sự không biết nên làm gì mới phải.
Bốn người đàn ông ở phòng khách lại trò chuyện một lúc, thấy thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282634/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.