Sau khi trở về biệt thự, thím Lâm đã dỗ bé con ngủ xong, trong phòng khách yên tĩnh chỉ còn lại hai người Thẩm Dĩnh và Lục Hi đối mắt nhìn nhau.
Cũng không biết có phải là vì Hoàng Tử Nhu làm loạn lúc nãy hay không mà tâm tình của người đàn ông dường như không được tốt cho lắm, thậm chí là có chút cáu kỉnh, nhưng anh vẫn cố gắng hết sức để kiềm chế, không muốn đem cảm xúc ảnh hưởng đến cô: “Cuối cùng cũng giải quyết được một mớ rắc rối.”
Thẩm Dĩnh rót một ly nước đặt lên bàn trước mặt anh: “Rắc rối nhỏ cứ dây dưa cũng sẽ thành rắc rối lớn, mấy chuyện này nói rõ từ lúc bắt đầu sẽ hay hơn.”
Trước đây có một Giang Sở Tinh, bây giờ lại có một Hoàng Tử Nhu, nhưng cũng may là lần này không gây ra thảm kịch như lần trước.
Người đàn ông cầm lấy ly nước uống một ngụm, chất lỏng ấm áp thấm vào cổ họng anh, khiến anh dễ chịu hơn rất nhiều: “Cho nên khi sự việc vẫn còn khống chế được thì em tốt nhất cũng nên nói rõ với Mã Thiên Xích đi, quyết định cũng đã có rồi.”
Thẩm Dĩnh không ngờ anh lại nhắc đến Mã Thiên Xích, cô cau mày định phản bác lại anh theo bản năng, nhưng nghĩ tỉ mỉ thì anh ấy nói cũng không có sai.
Thực ra, cũng là lập trường giống nhau, nhưng người phải đối mặt lại khác.
Lục Hi nhìn khuôn mặt nhỏ nhăn nhó của cô: “Anh không có ý cưỡng chế em làm cái hay cái kia, anh biết em có tình nghĩa với Mã Thiên Xích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282602/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.