Bên kia, Hoàng Tử Nhu gần như mất hẳn tìn tức về Lục Hi sau cuộc gặp mặt ở quán bar lần trước.
Cô ta không gặp được người đàn ông kia, cũng không liên lạc được, có thể nói, Lục Hi giống như biến mất khỏi thế giới của cô ta, giống như chưa từng tồn tại.
Ban đầu cô ta còn có thể tự an ủi và thuyết phục bản thân rằng người đàn ông kia chỉ đang bận, mấy năm trước anh luôn đi công tác ở khắp các quốc gia, cũng từng có khoảng thời gian không gặp lâu hơn cả bây giờ, sao bây giờ lại thiếu khiên nhẫn chứ?
Nhưng theo thời gian trôi qua, những cảm xúc này không giảm đi, mà ngày càng trở nên mãnh liệt hơn, cô ta bắt đầu suy nghĩ miên man, trước đây mặc dù không gặp mặt, nhưng cô ta chắc chắn, bên cạnh Lục Hi không có người phụ nữ khác, người đàn ông kia rất sạch sẽ, sạch sẽ tới mức có chút biến thái, nhưng bây giờ lại khác, bên cạnh anh xuất hiện một người phụ nữ tên là Thẩm Dĩnh.
Người phụ nữ kia có vị trí quan trọng trong lòng Lục Hi, không giống những người khác, tưởng tượng đến việc Lục Hi và người phụ nữ kia ở bên nhau, cả người cô ta khó chịu tới mức không nói ra lời, sự xuất hiện của Thẩm Dĩnh khiến cho cô ta nhận thấy rõ được tính chiếm hữu của mình với người đàn ông kia.
“Thẩm Dĩnh! Thẩm Dĩnh! Thẩm Dĩnh! A! Tôi không thể chịu đựng được nữa!” Hoàng Tử Nhu giơ tay ném chiếc gối trên giường lên tường, sự ghen tị ở trong đáy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282597/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.