Lo lắng cả đêm đã tra tấn Thẩm Dĩnh đến sắp sụp đổ, cô hoàn toàn không quan tâm đến thể diện hình tượng gì nữa, chỉ muốn lập tức nhìn thấy con, sau đó tát mạnh anh một cái!
Giọng nói của cô thật sự quá lớn, Lục Hi sợ bị con nghe thấy, đứng dậy đi đến cửa sổ sát đất một bên mới nói: “Con ở chỗ anh.”
“Bây giờ anh ở đâu?”
“Ở nhà.”
Thẩm Dĩnh kéo cửa xe ra ngồi vào, không nói hai lời khởi động xe: “Em đi tìm anh.”
“Không cần, con ở đây rất tốt.” Giọng điệu anh bình tĩnh, giống như hoàn toàn không quan tâm sự sụp đổ và lo lắng của cô.
Thẩm Dĩnh không nhịn được nữa: “Lục Hi, cuối cùng anh muốn làm gì?!”
“Ở cùng con trai anh.” Anh nói xong lại châm chọc hỏi một câu: “Nếu không còn có thể làm gì?”
Giọng nói này rơi vào tai đều trở thành một loại tra tấn, Thẩm Dĩnh ngừng thở, khiến cảm xúc của mình bình tĩnh hơn: “Từ khi sinh ra, con đều chưa từng rời khỏi em, thằng bé đi theo anh sẽ cẩn thận không thoải mái, khó chịu cũng ngại không nói với anh, nếu anh thật sự vì tốt cho thằng bé, thì để em đi đón thằng bé đi, có được không?”
Trong giọng nói của cô đã có mấy phần cầu xin, Lục Hi nghe ra, năm ngón tay cầm điện thoại vô thức siết chặt lại.
Tâm trạng gấp gáp muốn nhìn thấy con của cô anh đều hiểu, chỉ là…
“Lúc trước em luôn miệng muốn dẫn con đi, bây giờ lại bảo anh hiểu em?” Anh cố ý nói chuyện rất tuyệt tình, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282546/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.