Thẩm Tiếu nhìn người đàn ông trước mặt, chắc chắn khuôn mặt này với bé không phải xa lạ nhưng cũng không quen thuộc, số lần bé gặp Lục Hi có thể đếm trên đầu ngón tay, nhưng lại có một cảm giác ỷ lại với anh, nhóc không thể phân biệt, nhưng có thể cảm giác được lòng mình.
Nếu đêm nay là người khác đến nhà đón bé, bé sẽ không đồng ý, nhưng biết người đàn ông này là ba mình, trong lòng cậu nhóc có nhiều hơn một tình cảm khác biệt.
Khi còn ở Anh, ở trường học, nhìn thấy bạn nhỏ khác có ba dắt đi, thậm chí là khiêng trên vai, bé không chỉ một lần lén tưởng tượng ba của mình có dáng vẻ thế nào, có một khoảng thời gian bé vô cùng tiêu cực, bé cảm thấy mình không giống những bạn nhỏ khác, bé không có ba, không có chỗ dựa vững chắc cao lớn lại uy nghiêm kia, khiến mình nhìn qua rất kiên cường.
Nhưng trước giờ bé đều chưa từng ngừng tưởng tượng, tưởng tượng nhiều rồi thì trở thành sự trách móc, đúng vậy, bé cũng trách vì sau năm năm nay ba mình đều chưa từng xuất hiện, vì sao không quan tâm đến bé và mẹ, là vì bọn họ không tốt sao?
Trong lòng Thẩm Tiếu vẫn luôn cẩn thận lại nhạy cảm với chữ “ba” này, cho nên khi ba xuất hiện trước mặt bé, khi thật sự tồn tại rồi, mặc dù bé muốn tỏ vẻ không quan tâm, nhưng luôn không nhịn được kích động trong lòng.
Bé muốn ở bên Lục Hi, muốn xem thử ba mình như thế nào.
Bé không biết những cẩn thận ngụy trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/100-cach-cung-vo/1282545/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.