Đặt bó hoa Cẩm Tú Cầu lên bia mộ xong, Tư Duệ cũng ngồi xuống. Bia mộ vốn luôn được mẹ Thanh vệ sinh hằng ngày nên rất sạch sẽ, bóng loáng. Bà từng nói: " Cái tính bừa bộn này đến lúc trốn sang thế giới khác rồi cũng không hết làm mẹ phải lo lắng! "
Cao Lãng cũng ngồi bên cạnh Tư Duệ, xé từng gói hàng mã rồi châm lửa đốt. Nhà có, xe có, vàng có, tiền còn nhiều hơn cả. Hướng Mạc Tâm muốn làm phú bà, bây giờ anh giúp cô toại nguyện. Cô bé ở bên kia chắc chắn sẽ vui lắm!
" Tâm Tâm, hôm nay chị lại đến thăm em đây! "
Từ ngày Hướng Mạc Tâm ra đi đến thời điểm hiện tại đã là ba năm tròn. Như mọi năm, tất thảy đều cùng nhau trở về Đông Sơn đón Tết ở nhà họ Hướng.
Tư Duệ đưa tay vuốt ve tấm di ảnh trên bia mộ. Chạm vào gương mặt bầu bĩnh của cô bé có nụ cười rạng rỡ. Khi cười, đôi mắt cực kỳ to tròn híp lại thành một vầng trăng khuyết, đuôi mắt cong cong hiền hậu đựng đầy nhựa sống.
Mỗi khi nhìn gương mặt của cô bé qua ảnh như vậy, Tư Duệ lại không kìm được mà thốt lên: " Thì ra Tâm Tâm xinh đẹp như thế! "
Cao Lãng dùng ngón tay lau đi nước mắt trên má Tư Duệ, ôm lấy cô, cong môi:
" Được rồi! Mít ướt như vậy Tâm Tâm sẽ cười em đấy! "
Tư Duệ úp mặt vào lòng Cao Lãng, đánh lên lồng ngực anh một cái:
" Đừng nói nữa để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/10-trieu-mot-dem-em-di-khong/2795084/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.