Trong phòng bệnh VIP tối tăm chỉ có một chiếc giường, Tư Duệ nằm chống tay trên trán, khóe mắt cạn nước đã trở nên khô khốc.
Việc bị mất đi giọng nói xảy đến với cô quá đột ngột, dù vậy cũng không bằng Cao Lãng bị thương nặng nằm cô đơn lạnh lẽo ở một gian phòng khác.
Mà tất cả mọi sự việc này cũng chính vì sự ghen tức của cô mà ra.
Tay còn lại siết chặt ga giường đến nhăn nhúm. Cô ghét chính mình, bản thân đã không tin tưởng anh, bây giờ tự trách thì được gì chứ?
Lúc này, ngoài hành lang bỗng vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng. Trong bệnh viện, tầng VIP không gian vốn đã vắng lặng, khi màn đêm bủa vây buông xuống, thanh âm vọng lại càng rõ ràng.
Ý thức Tư Duệ bật chế độ cảnh giác, bấy giờ đã là quá nửa đêm, sẽ không có bác sĩ hay y tá nào tới kiểm tra cả.
Đúng như trực giác, tiếng bước chân quả thực dừng lại ngay trước cửa phòng bệnh. Tư Duệ nín thở, cảm giác thấp thỏm bất an đến toát mồ hôi lạnh. Cô mím chặt môi không dám để phát ra âm thanh. Lại sực nhớ ra mình chẳng còn giọng nói.
Nửa đêm nửa hôm nằm một mình trong bệnh viện, phát hiện có tiếng bước chân vang vọng rồi tắt lịm trước cửa phòng. Nói không sợ là giả!
Tuy những năm gần đây Tư Duệ không coi phim kinh dị nữa nhưng ngày còn bé, ít nhiều cũng được xem qua vài bộ. Một loạt các hình ảnh máu me kinh dị từng thấy trong kí ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/10-trieu-mot-dem-em-di-khong/2795013/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.