Trans+Edit: Pinoneverdie
Nguồn: wattpad.com/pinoneverdie
---------
"Lạc Phong!!! Cậu thế nào rồi?"
Trong mưa gió bão tố, Ngô Ẩn gào thét hoảng sợ. Hiện tại cậu ta không thể cảm nhận được Lạc Phong đang bị gì, chỉ biết rằng có máu đổ ra rất nhiều.
Nhanh chóng đem cái áo khoác da tới che chắn cho hắn, hai người một lần nữa chui rúc vào trong áo.
Gương mặt Lạc Phong nhăn nhó đau đớn, đang cắn răng chịu đựng.
"Chân của tôi....aaahh..."
Lúc này mới nhìn lại, Ngô Ẩn muốn khóc cũng không có nước mắt để rơi.
Do gió lốc quá mạnh, vô tình cuốn một tấm tôn thép chém vào đùi bên phải của Lạc Phong và cắm sâu vào thịt như một con dao phay chặt vào một tấm thớt. Nước mưa tiếp tục xối rửa, khiến vết thương vốn đã đau nay còn buốt hơn. Nếu Lạc Phong không phải con nhà võ, đã sớm ngất đi vì không thể chịu được đau đớn.
Ngô Ẩn lúc này hốt hoảng, bên ngoài áo khoác da thì mưa đang trút giận, bên trong thì nghe tiếng thở dốc của Lạc Phong, cậu ta không biết làm gì ngoài việc liên tục kêu tên hắn ta.
"Lạc Phong, Lạc Phong à..."
Bản thân Lạc Phong cũng đang rối trí, thấy Ngô Ẩn hoảng như vậy hắn cũng có chút bực dọc.
"Anh có thể thôi làm loạn lên không? Mấy vết thương này nhằm nhò gì với tôi chứ?"
Tuy là nói vậy nhưng Lạc Phong đang rất gắng gượng.
Ngô Ẩn đột nhiên thay đổi sắc mặt, bên trong lớp áo khoác da, tự áp sát mặt mình vào mặt Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/10-so-thap-phan/3292715/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.