Thanh Thanh cứ nghĩ ngợi mông lung, cô ngồi trâm ngâm bên chiếc ghế trong sân vườn, cảnh vật hôm nay thật kì lạ, nó đẹp hơn thường ngày thì phải. Lòng cô dường như có cái gì đó chợt nở rộ lên...
- trà đây em gái yêu (Tiết Vân đưa tách trà nghi ngút khói cho Thanh Thanh) chị vừa thấy em ở trong sãnh, mà giờ đã ra đây rồi
- hôm nay trời đẹp quá chị nhỉ (đưa tách trà nhâm nhi từng ngụm)
Tiết Vân bật cười với hành động ngốc nghếch có chút đáng yêu này của Thanh Thanh. Còn Thanh Thanh thì cứ hí hửng thong thả đến híp mắt với tách trà ngon lành
- từ lúc có em bên cạnh, Tiết Hải thay đổi hẳn ra (Tiết Vân đưa đôi mắt nhìn vào Thanh Thanh)
Cô dừng lại, lắng nghe Tiết Vân đang đề cập đến vấn đề gì
- đừng căng thẳng vậy, là sự thay đổi tốt đó chứ (cười) ngày trước Tiết Hải không thường ở nhà, mà tập trung suốt các quán bar club, ăn chơi đào hoa. Khi em bước vào Tiết gia này, vì lý do gì đó mà khiến nó chú tâm vào công việc hơn, nhửng lần về khuya là nhửng lần công ty có chuyện qaun trọng...
Thanh Thanh nghe đến đây lại càng thêm yêu Tiết Hải hơn, cô động lòng anh ta thật rồi, điều này không thể chối cãi nữa. Tiết Vân cầm chặt bàn tay Thanh Thanh, ân cần nói
- cám ơn em nhé! Em gái nhỏ
Đây là lần đầu tiên Thanh Thanh nghe một lời nói chân thật đến như vậy, cô có chút xúc động muốn rơi lệ. Cô đã hiểu vì sao cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/10-ngan-van-khong-tra-hay-lam-vo-toi/1111961/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.