“Mở cửa”
Cánh cửa gỗ cũng không ngăn được âm giọng rét lạnh của Tư Hải Minh.
Đào Anh Thy lùi lại một bước, cảnh giác nhìn cửa: “Anh Hải Minh, anh không tiện đi vào đâu.”
“Cả cái thành phố này chẳng có chỗ nào là tôi không tới được cả”- Tư Hải Minh ngang ngược nói.
Đào Anh Thy đương nhiên không nghi ngờ, nhưng mà sao cô cho Tư Hải Minh vào được?
Trong nhà bốn phía đều là đồ chơi, giày dép, quần áo của sáu đứa nhóc.
Tư Hải Minh mà vào chẳng phải sẽ nghi ngờ sao?
Nhưng mà không cho anh đi vào, cô sẽ không bất ngờ nếu Tư Hải Minh phá cửa xông vào đâu.
Đến lúc đó vẫn không giấu được.
Đào Anh Thy lập tức đi thu dọn đồ đạc của sáu đứa nhóc.
Vừa dọn, vừa nói với Tư Hải Minh ở bên ngoài, tranh thủ thời gian cho chính mình: “Tôi có thể cho anh đi vào, nhưng dì Hà sắp về rồi, dì ấy nhìn thấy anh thì tôi biết nói làm sao?”
“Tôi sẽ không ở lại lâu” - Tư Hải Minh đứng lặng trước cửa, sắc mặt đã trở nên không tốt lắm rồi. . Harry Potter fanfic
Chưa từng có ai đám sập cửa trước mặt anh.
Người phụ nữ này can đảm lắm.
“Anh nói khoảng bao lâu? Nói thời gian chính xác, không thì tôi sẽ không cho anh vào. Tôi không muốn bị dì Hà nhìn thấy, sau đó lại lải nhải với tôi cả buổi tối đâu!” A Đào Anh Thy tiếp tục dùng giọng điệu oán trách.
Vẫn không ngừng thu dọn đồ đạc.
Giọng nói của Tư Hải Minh lại càng thêm lạnh: “Cho cô một phút.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/950050/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.