Đào Anh Thy nghiến răng, bởi vì yếu nên cơ thể có hơi run lên.
Cái người này còn có thể khốn nạn như vậy à? Cô không thể tưởng tượng nổi hình ảnh của mình ở mỗi một nơi mà anh nói tới.
Anh chính là một kẻ nguy hiểm và biến thái!
Đêm ba năm trước, anh còn tính là bình
thường, trong cơ thể anh còn tồn tại một loại thú tính sâu không lường được à?
“Có lẽ, chúng ta nên bắt đầu từ bàn ăn, nhỉ?”- Lời nói của Tư Hải Minh làm cho Đào Anh Thy tê cả da đầu.
Trên bàn ăn? Sao mà được? Cô không dám tưởng tượng ra.
Đào Anh Thy hoảng hốt, lại vì lời anh nói mà cảm thấy xấu hổ: “Xin anh đừng như vậy…”
Từ Hải Minh nhìn chằm chằm cô, cả người tỏa ra khí thế khiến người ta phải sợ hãi, nháy mắt lạnh lùng ra lệnh: “Đưa cô ta đi!”
Nói xong liền buông bàn tay đang nắm cằm cô ra, quay người đi.
Có hai tên vệ sĩ áo đen đi vào, Đào Anh Thy thấy thế, hốt hoảng ôm chặt lấy cánh tay của Tư Hải Minh, tiếp xúc với bắp thịt rắn chắc khiến cô sợ hãi, nhưng tâm lý sợ bị giam khiến cô không dám buông tay.
Đôi mắt sắc bén của Tư Hải Minh nhìn về phía cô.
Đào Anh Thy lập tức cúi đầu: “Tôi sai rồi, tôi sai rồi, tôi không nên uống thứ không uống được, càng không nên làm trái lời anh chạy trốn, lần sau sẽ không như vậy nữa có được không? Tôi thật sự không trốn nữa đâu! Tôi… tôi mà trốn nữa thì… thì anh cứ đánh gãy chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/949989/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.