Cực kỳ mâu thuẫn. Bằng năng lực đoán ý qua lời nói và sắc mặt của Bảo Điền bao nhiêu năm mà cũng khó đoán
được đằng sau ý nghĩ thâm sâu khó lường của cậu chủ rốt cuộc ẩn giấu điều gì.
Đào Anh Thy vắn luôn mơ màng ngủ, thẳng cho đến khi sắc trời dần tôi, Tư Hải Minh mới trở về Minh Uyển.
Xe Rolls-Royce màu đen dừng lại ở bên ngoài, Đào Anh Thy nghe được tiếng động cơ, đôi mắt chậm rãi mở ra, mang theo vẻ mờ mịt.
Cô chống đỡ cơ thể ngồi dậy, vừa ngẩng đầu lên đã chạm phải ánh mắt của Tư Hải Minh, cặp mắt đen thâm trầm sắc bén, không có chút gợn sóng nào.
Đào Anh Thy giật nảy mình, ngã từ trên ghế sô pha xuống dưới đất.
“ A....”
Sau đó một tay vịn vào bàn trà lại đứng lên, đi tới trước mặt anh: “Có thể...có thể cho tôi về nhà không? Anh cũng không thể giam tôi mãi thế này được.”
“Có gì mà không thể?” - Sắc mặt Tư Hải Minh không đổi chăm chú nhìn cô.
“Cái gì? Anh....anh cứ giam tôi thế này rốt cuộc muốn làm gì?
Đào Anh Thy thấy có hỏi cũng phí công, nói một câu thở dai một câu: “Xin lỗi, chuyện tối qua là lỗi của tôi, tôi không nên hất nước vào anh, nhưng mà lúc ấy tôi uống nhiều rượu quá, nhất thời xúc động nên mới phạm sai lầm, anh đừng so đo với kẻ say rượu, có được không?
Bảo Điền đứng cách đó không xa, liếc nhìn sắc mặt của Tư Hải Minh, không thể nào tưởng tượng được cảnh cậu Hải Minh bị phun nước.
Cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/949988/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.