Cô là con gái của Liêu Ninh, anh chán ghét còn không hết đi!
Đào Anh Thy ra khỏi bệnh viện, đi một đoạn, cố gắng chống đỡ cơ thể, cuối cùng chịu không nổi nữa, ngồi ở ven đường, cô cần nghỉ ngơi một chút.
Cô không định ngồi taxi về, vẫn nên đi xe bus thôi.
Đào Anh Thy ngửa mặt lên bên trời nhìn ánh trăng, dịu dàng mà sáng tỏ.
Đúng là một buổi tối chấn động lòng người.
Cả người mệt lả, tìm đập nhanh, cảm thấy như vừa sống sót sau tai nạn.
Một lúc sau, mặt trăng trên trời bị mặt người thay thế, Đào Anh Thy giật mình, sau khi nhìn rõ đối phương là ai thì sắc mặt liền khó coi, lạnh lùng thu lại tầm mắt.
Cô đứng dậy liền đi.
Nhưng chưa đi được hai bước, cổ tay liền bị tóm lại, Đào Anh Thy nổi giận, quay qua nói: “Buông ra cho tôi”
“Lúc ở cạnh Tư Hải Minh sao cô lại không có cái khí thế này vậy?” - Tư Viễn Hằng hỏi.
Đào Anh Thy còn chưa kịp phản bác lại, anh ta đã ôm lấy cô theo kiểu công chúa, đặt vào ghế lái phụ của xe ô tô dừng bên đường, thuận tiện cài dây
an toàn cẩn thận cho cô.
“Anh..” - Đào Anh Thy bực bội nhìn chằm chằm anh ta.
“Đừng lộn xộn” - Tư Viễn Hằng đóng sầm cửa xe.
Đào Anh Thy lập tức đẩy cửa, nhưng lại mở không ra.
Đây là cái xe nát gì, cửa đóng lại liền khóa luôn, mở không ra!
Đào Anh Thy lại coi chiếc xe giá trị hơn mười hai tỷ này thành xe nát.
Tư Viễn Hằng ngồi vào ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-nhay-6-bao-bao-tong-tai-anh-that-gioi/949949/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.