Truyện kể về cuộc sống của Tịch lão gia, mang tiếng là lão gia nhưng không phải gia chủ, gia chủ là trưởng tử Tịch Viêm. Tịch lão gia có 3 đứa con nhưng lại là nhặt được, ảnh cũng không lấy vợ để có con nối dõi. Tịch Viêm là trưởng tử, có uy nhất, lạnh nhất, làm quan phụ mẫu.Con thứ 2 của Tịch lão gia là Tịch Nguyện Dương Châu đệ nhất gian thương, anh này cũng đáng yêu, không chống đỡ được khi bố khóc, anh này cũng là gay. Con thứ 3 là Tịch Thiên ngốc nhất, giống bố, ngây thơ tiểu bạch thụ; ẻm nó bị trai chăn từ năm 16 tuổi.
Tịch lão gia dễ xương nhất truyện ý; vừa biết làm nũng, nhưng lại biết dừng, biết khóc, biết diễn kịch, thiên tài mà cũng ngốc ngốc, thích đồ ngọt, thích hoa, thích nhặt trẻ con về nuôi, mồm miệng cũng khá độc, toàn sát phong cảnh thôi. Không nên khinh thường lão gia nhá!
Truyện có nhiều nhân vật phụ thú vị . Phúc Bá, quản gia chuyên hóng hớt chuyện bàn dân thiên hạ cho Tịch lão gia nghe, nên được gọi là “Biết Tuốt” .Tiểu Kỉ, thần y nhưng mà đanh đá thù dai .Tề Tề hiếu động, khôn khéo, siêu quậy...