“Cáo? Hóa ra nó là con cáo.” Tôi chưa nhìn thấy cáo bao giờ, nên bảo sao tôi không biết nó làcon gì… Nhưng mà cáo lại có tới chín cái đuôi cơ đấy! Đúng là giúp tôimở mang tầm mắt.
“Hóa ra cáo có tận chín đuôi…” Hầyy, biết vậytôi đã học môn sinh chăm hơn rồi. Sao tới việc cáo có chín đuôi tôi cũng không biết nhỉ?
“Cáo đương nhiên là không có chín đuôi!” Tiểu Long Nữ vừa nói vừa ác độc đấm tôi.
“Đây có lẽ là một con rô bốt,” Tà Linh lập tức rút súng ra đề phòng.
“Rô bốt?” Tôi cảm thán. “Không thể nào. Nó đẹp như vậy mà.”
“Con người…” Con cáo còn thực sự mở miệng nói chuyện, hơn nữa giọng nói cũng rất hay. Nó nói, “Các người không phải là chủ nhân. Ngoài chủ nhân,không ai được phép vào chốn này.”
“Ồ?” Tôi hoàn hồn một chút. Cáo mà nói được thì không thể nào là cáo thật rồi. Sau khi do dự mộtthoáng, tôi hỏi, “Ngươi có biết chúng ta phải làm sao mới lên được tầngtiếp theo không? Tại sao chúng ta chỉ lên được tầng hai?”
“Haha,” Con cáo chín đuôi bật cười. “Ta biết các người phải làm sao mới lên được tầng tiếp theo rồi. Một khi các người đánh bại được ta, thang máysẽ tự động đưa các người lên.”
“Đánh bại ngươi?” Sao nghe giốnggame đánh nhau thế này? Phải đánh hết đám binh cua tướng tép mới gặpđược trùm cuối, đánh chết trùm cuối coi như xong bàn…
“Đúng vậy,” Cáo chín đuôi nhàn tản dạo quanh nói.
“Vậy thì xông lên đi! Ta không có nhiều thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-prince/3151090/quyen-8-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.