Trái tim của Du…
Không kịp nghĩ ngợi, tôi lập tức lao tới chỗ Du, nhưng hệ thống chếttiệt đã nhanh hơn tôi. Du nhạt nhòa thành những điểm sáng trắng ngaytrước mắt tôi, với nụ cười rạng rỡ trên mặt chứng tỏ anh đã chết khônghối hận gì… Còn tôi, cả người tôi đập mạnh xuống mặt đất, trong lòngtrào lên cảm giác mãnh liệt muốn khóc…
Du biến mất rồi, Du biếnmất rồi, Du đã biến mất thật rồi! Thật chậm rãi, hoảng loạn lan ra trong lòng tôi. Du thực sự đã biến mất rồi sao? Anh sẽ không xuất hiện nữasao? Vậy, Du luôn cười toe toét, luôn để tôi đánh anh mắng anh, và luônluôn đứng đằng sau tôi thầm lặng cổ vũ tôi, đã biến mất thật rồi sao?
“Vương Tử, anh ngây người ra làm gì? Lưu Phong vẫn còn ở đây mà,” Tiểu Long Nữ hét khản cả giọng.
Lệ dâng đầy mắt, tôi ôm Tiểu Long Nữ nói, “Tiểu Long Nữ, Du biến mất rồi. Anh phải làm sao đây?”
Tiểu Long Nữ đang trong lòng tôi đột nhiên cứng người. Cô dùng cả hai tay ôm đầu tôi và “crốp” một cái, quay đầu tôi ra nhìn Lưu Phong… Au, có vẻtôi vừa tiêu mất mấy trăm HP rồi…
Tiểu Long Nữ đánh vần từng chữ, “Em đã bảo, Lưu Phong vẫn còn ở đây. Anh không hiểu em nói gì à?”
“Anh hiểu rồi, anh sẽ báo thù cho Du.” Tôi nhìn Lưu Phong bằng đôi mắt đầytia máu, “Hắn làm Du biến mất, vậy thì anh phải báo thù cho Du, dù cómất mạng chăng nữa!”
Tôi cảm nhận một cơn đau thốn lên sau gáy và thấy mình nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-prince/3151077/quyen-7-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.