"Hừ ——" thật lâu sau, Bàng Dục mới hừ lạnh một tiếng "Có thể, Vu An Chi, nếu ngươi không muốn làm thê tử của ta, liền làm nô tỳ đi." Hắn cười lạnh, nhìn thoáng qua Tiểu Mẫn đang ôm thái tử "Ôm theo hài tử của ta, đi theo ta." Hắn nói xong, xoay người liền đi ra ngoài.
Tôi ngẩn ra, không biết là nên vui hay nên buồn. @langngoccac.wordpress.com@
Hắn thỏa hiệp, Tiểu Bàng Giải thế nhưng lại thỏa hiệp...... Quả nhiên vẫn là......
"Tiểu Hầu gia......" Triển Chiêu nghe vậy tiến lên hai bước, muốn nói, lại đột nhiên bị Bàng Dục xoay người lại cắt ngang lời "Triển đại nhân, Triển hộ vệ, đều nói muốn cho ta trút giận, chẳng lẽ ngươi còn muốn dặn dò cái gì sao?" Hắn không khỏi châm chọc mở miệng nói.
"Đại ca" tôi cũng đuổi kịp hai bước, bắt lấy cánh tay Triển Chiêu "Muội nguyện ý đi" dừng một chút, tôi nhoẻn miệng cười, kiên định nói "Muội muốn đi!" Không phải là vì Thái tử, mà là vì Bàng Dục tính khí vẫn rất trẻ con, xung quanh đều là người của Khai Phong phủ, vì đứa nhỏ này tôi tình nguyện dâng hiến tính mạng của mình.
"An Chi" là giọng nói của Bao đại nhân, ông cùng Công Tôn tiên sinh tiến lại gần tôi, ngay sau đó, Bao đại nhân thế nhưng lại hướng tôi thi lễ một cái "Vất vả cho ngươi rồi ——"
Tôi cả kinh luống cuống tay chân tránh né "Bao đại nhân, không dám, không dám, đây là việc mà tôi phải làm, mau mời lên, mau mời lên."
Bao đại đứng thẳng lưng, Tiểu Mẫn cô nương liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-ngu-mieu/3178086/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.