Tuy rằng tôi đã đem hết toàn lực lộ ra nụ cười hữu hảo nhất, nhưng là đám người Bàng Dục rõ ràng là không cảm kích. Bàng Dục kinh ngạc nghi hoặc, đứng bất động nhìn tôi rửa mặt "Đây là mặt thật của ngươi sao? Vì sao lại kém xa với đêm hôm qua như vậy?"
"Đây đương nhiên là mặt của ta." Tôi cười sờ sờ mặt mình "Bất quá đây là tướng mạo sẵn có a~." @langngoccac.wordpress.com@
Bàng Dục nghe thế thở phì phì một hơi, sau đó lui lại phía sau từng bước, khi chân dừng lại vẫn có chút lảo đảo "Mặt nạ sao?"
Đỉnh đầu tôi xuất hiện đầy hắc tuyến "Là hóa trang, chính là dùng son môi, bột nước vẽ vẽ lên mặt mà thôi." Rất khoa trương nha, như thế nào lại nhảy đến mặt nạ rồi?
"Son môi, bột nước?!" Bàng Dục rõ ràng là bộ dáng cực lực không tin
"Ta đã thấy nữ tử tô son điểm phấn, nhưng chưa bao giờ gặp qua bộ dáng giống như ngươi."
"Đó là bởi vì kỹ thuật của chúng tôi khác nhau." Tôi say sưa nói, sau đó nhịn không được bật cười ra tiếng, làm ra bộ dáng này quả thật là cười chết người.
Bàng Dục vẫn là lắc đầu "Ta không tin, trừ phi ngươi làm lại cho ta xem."
Tôi có chút vô lực nhăn trán "Chính là ở chỗ ngài không có vật dụng, son môi, bột nước và mấy thứ linh tinh khác của ta đều để ở quán trọ."
"Chuyện này đơn giản." Bàng Dục phất phất tay, lập tức có hai thị vệ tiến lên, khom người nhận lệnh "Các ngươi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-ngu-mieu/3178050/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.