Bị đưa đến chỗ gọi là mỏ đá "Viên công túc xá", thủ hạ của An Lạc Hầu tùy tiện đẩy tôi vào, sau khi bỏ lại một câu lỗ mãng, liền rầm một tiếng đóng chặt cửa lại.
Bởi vì đang phải giả trang là người bình thường, tôi lảo đảo một chút mới đứng vững được. Sau khi đứng vững, tôi nhìn trái phải một lượt, tuy có ánh trăng len lỏi qua khe cửa chiếu vào, nhưng cũng chỉ nhìn thấy bốn phía là một màu tối đen, thấy không rõ lắm tình huống cụ thể. Mà trong không khí tràn ngập một mùi khó chịu. Hỗn hợp giữa mùi mồ hôi với mùi kỳ quái khó tả.
Tôi bịt mũi lui từng bước, liền kề sát lưng lên trên cánh cửa.
Sau một lát, khi tôi rốt cuộc cũng đã thích ứng với mùi kỳ quái này, mới cẩn thận đánh giá xung quanh. Ánh mắt cũng đã thích ứng với bóng tối hiện tại, có thể mơ hồ nhìn thấy, phía trước tôi không xa, có la liệt người đang nằm ngủ ở trên mặt đất. Sau khi nghe thấy tiếng động, có vài người xoay đầu lại, cũng chỉ liếc mắt một cái, liền tiếp tục cuộn mình lại ngủ tiếp.
Tôi nhìn mà nhíu chặt mày, một nơi như thế này, nơi như thế này..... langngoccac.wordpress.com">[email protected]@
Tên An Lạc Hầu chết tiệt, không hổ là sản phẩm của Bàng Thái sư, cho dù hắn có khuôn mặt dễ nhìn, nhưng cũng là một đứa trẻ hư không được giáo dục tốt!
Trong lòng âm thầm thở dài một hơi, tôi tìm một góc, dựa vào tường ngồi xuống, còn chưa đến thời gian nửa đêm, may mắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-ngu-mieu/3178048/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.