Hiển nhiên chuyện của Triệu Quốc Đống cũng không cứ như vậy mà kết thúc. Dù sao, hắn chính là cậu của Bát Vương gia, Bát Vương gia dù sao cũng là hiền tế của hắn, cậu mình, sao có thể không cứu đây.
Chính mình đến cầu tình không tính, lại còn cầu khẩn vị công công ở trong cung có quan hệ tốt với Bao đại nhân đến nói giúp. Bất quá, Bao đại nhân không hổ là Bao đại nhân, cho dù có là ai đến cầu tình đi chăng nữa cũng không đồng ý, ông kiên quyết phán Triệu Quốc Đống tử tội.
Chính là, lúc tôi nghe Triển Chiêu nói về mấy chuyện này, có chút buồn bực.
Trầm Lâm công công trong cung đến cầu tình, người ủng hộ quyết định của Bao đại nhân lại là Quách Hòe công công, hai cái tên này sao mà lại nghe quen đến vậy?
Bên này còn chưa nhớ ra, bên kia sáng sớm lại đã xảy ra chuyện khálangngoccac.wordpress.com">[email protected]@
Sáng sớm hôm nay, mới vừa ăn xong điểm tâm, chợt nghe thấy nha dịch báo lại, bên ngoài có một vị cô nương tự xưng là Mai Nương muốn tìm Triển Chiêu đại nhân.
Tôi cùng Triển Chiêu đưa mắt nhìn nhau, Mai Nương là ai?
"Ta đi ra trước xem một chút." Triển Chiêu đứng lên nói.
"Ừ, ừ." Tôi gật đầu đáp ứng.
Một lát sau, Triển Chiêu quay lại, mặt trầm như nước.
"Đại ca? Đã xảy ra chuyện gì sao?" Thấy bộ dáng đó của hắn, tôi rót một chén trà đưa đến trước mặt hắn.
"Là cô nương ngày ấy được chúng ta cứu từ trong tay Triệu Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-ngu-mieu/3178016/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.