Lần này Phí Lẫm Nhiên hy sinh quá nhiều, uống đầy một bụng giấm, cảm giác quá là toan sảng. Không sao, đây chẳng là gì hết, chỉ cần Miên Miểu hết giận anh thì việc này chỉ là chuyện nhỏ.
Chuyện nhỏ mới lạ!
Sau bữa cơm đó Miên Miểu trong đầu chỉ toàn là thần tượng của cậu!
"Chết thật, khi ấy vui quá mà tôi quên xin chữ ký mất rồi, Phí Lẫm Nhiên anh giúp tôi với."
Ban Đêm nhìn ánh mắt sáng lấp lánh đầy chờ mong của cậu, anh nhịn xuống cơn ghen, nở nụ cười gật đầu: "Đương nhiên là được."
"Anh đúng là người tốt." Miên Miểu vỗ vai anh khen.
Ban Đêm nhéo má Miên Miểu, giọng nói có chút căm tức, hỏi: "Tôi và Lộ Hiên ai đẹp hơn?"
"Là anh." Miên Miểu lập tức đáp.
Này còn phải hỏi, cậu chỉ thấy mỗi mặt của Phí Lẫm Nhiên thì làm sao mà so sánh. Miên Miểu cũng cảm thấy quái, tại sao chỉ vì một tấm vé lại có thể nhìn mặt anh nhưng dù cố gắng cỡ nào cậu cũng không nhìn được mặt của thần tượng.
Miên Miểu thất vọng vô cùng, nhưng bản tính cậu vốn là vô tư lự, chẳng mấy chốc đã ném câu hỏi này ra sau đầu.
"Tôi đẹp chỗ nào?" Ban Đêm gặng hỏi.
"Chỗ nào cũng đẹp." Miên Miểu không cần suy nghĩ liền trả lời.
Câu này vào tai Ban Đêm lại đổi sang nghĩa khác. Nơi nào cũng đẹp, là thân hình của anh đẹp hay là cậu ám chỉ cậu rất thích dáng người của anh?
Chắc chắn đây mới là ý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-ban-trai-mua-1-the-no-tang-1-trung-khuyen/2992529/chuong-30.html