Ban Ngày hoàn toàn không cảm thấy anh đã làm sai chuyện gì. Phù Ngư là ân nhân cứu mạng của anh, nên anh đứng về phía hắn cũng là chuyện đương nhiên.
Còn Miên Miểu? Cậu đối với anh cũng không quan trọng như vậy, cậu là bạn trai của Ban Đêm chứ có phải của anh đâu mà phải yêu thương.
Mạch suy nghĩ của Ban Ngày quá hợp lý, hợp lý tới mức Ban Đêm muốn siết cổ áo "anh" hét vào mặt Ban Ngày rằng là tôi đã làm gì có lỗi với "anh" mà "anh" nhiều lần hại tôi thảm thế này!
Dù chưa biết Ban Ngày đã làm ra thêm một chuyện tốt gì nhưng lần này Miên Miểu thật sự nổi giận rồi. Đến cả nhìn cũng không thèm nhìn anh nữa kìa! Khuôn mặt đẹp trai này không còn sức hút nữa ư?!
Lỡ Miên Miểu nghĩ không thông đá thằng bạn trai này thì biết làm sao? Ai đền cho tôi một chú mèo con xinh xẻo đây hả?! Ban Đêm vô năng cuồng nộ, trong lòng như có ngàn cơn sóng dữ tạt tới tấp vào bờ, tạt anh tan nát.
"Miểu Miểu, bánh ngọt nè, ăn không?" Ban Đêm cười tủm tỉm, lấy lòng đưa bánh cho cậu.
Miên Miểu hừ lạnh một tiếng, xoay mặt đi chỗ khác không thèm nhìn anh.
"Không ăn, ăn cơm."
"Đúng đúng đúng, ăn cơm trước rồi ăn bánh kem sau cũng được."
Bữa cơm này, Ban Đêm ăn trong tâm thái nơm nớp lo sợ, cơm nước vừa xong Miên Miểu liền hỏi.
"Anh no chưa?"
Ban Đêm lập tức đáp lời: "No rồi! Rất no! Đồ ăn em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-ban-trai-mua-1-the-no-tang-1-trung-khuyen/2990763/chuong-42.html