Cuối tháng lãnh lương, Miên Miểu nghiêm túc tính túi tiền nhỏ của cậu.
Công việc thu nhập cao nhất vẫn là làm thiết kế, Miên Miểu coi như có khởi đầu tốt, đã có danh tiếng và nguồn khách hàng ổn định. Chỉ hơn hai tháng mà có được thành tựu như thế chứng tỏ cậu rất có thiên phú trong lĩnh vực này.
Nếu không phải vì công việc yêu cầu có linh cảm và đầu óc cần nghỉ ngơi thì Miên Miểu hận không thể chỉ làm mỗi việc này.
Miên Miểu nhìn sổ tiết kiệm, cậu cũng không ngờ số tiền tích góp nhiều hơn cậu tưởng tượng. Chủ yếu vẫn là do có mấy đơn hàng khủng giá với cao ngất.
Miên Miểu lẩm bẩm cảm khái: "Trên đời đúng thật là không thiếu kẻ có tiền."
Với cái đà này thì rất nhanh thôi cậu có thể mua nhà mới! Túc Túc cũng sắp biết nói rồi, không thể lại chần chừ thêm nữa.
"Bán căn phòng này hẳn là cũng gôm đủ."
"Ting ting ting ting ting!"
Đang lúc Miên Miểu suy tư tính toán thì tiếng chuông cửa như gọi hồn mà dồn dập vang lên, kèm theo đó là âm thanh run cầm cập của Ban Đêm.
"Miểu Miểu, mở cửa cho anh đi, trời mưa rồi! Bên ngoài lạnh lắm."
"Thương thương anh đi mà."
Miên Miểu: "..." Đột nhiên cũng không quá muốn mở cửa.
Có thể là do Ban Đêm dùng giọng điệu quá đáng thương hoặc do Miên Miểu không nở để anh lạnh, cuối cùng cậu vẫn chọn mở cửa.
Ban Đêm ướt nhẹp đứng bên ngoài, nước lạnh thấm ướt bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-ban-trai-mua-1-the-no-tang-1-trung-khuyen/2990761/chuong-43.html