Ban Đêm dại ra đi theo Miên Miểu vào nhà, anh mơ hồ đoán được phần nào suy nghĩ của Ban Ngày, cũng hiểu được Ban Ngày đang muốn làm gì.
Tuy rằng trước kia anh rất hào phóng thầm nghĩ trong tương lai sẽ chia sẻ Miên Miểu với Ban Ngày, nhưng khi việc đó diễn ra trước mắt anh vẫn nhịn không được mà khó chịu.
Cực kỳ khó chịu!
Tên kia dựa vào cái gì mà dễ dàng đạt được tình yêu như vậy? Anh phải rất vất vả, rất nỗ lực theo đuổi cậu, hiển nhiên Ban Đêm không hề có ý trách cứ Miên Miểu, nhưng anh không cam tâm, chỉ là cảm thấy không cam lòng mà thôi.
Ban Đêm vòng hai tay kéo cậu vào lòng, âm thanh buồn buồn ghé vào tai của cậu nói nhỏ.
"Miểu Miểu, để anh ôm một chút."
Miên Miểu ngờ vực đứng yên, bỗng nhiên thấy bộ dạng ủ rũ của anh nhìn quái đáng thương. Miên Miểu thử vuốt tóc anh như xoa đầu một con cún bự, dùng giọng điệu không hề hung dữ mắng.
"Đừng giả vờ đáng thương, em không mềm lòng đâu, anh phải xem lại lỗi sai của anh đi."
Ban Đêm bỗng dưng kích động vùi mặt vào cổ cậu, khổ sở cực kỳ.
"Anh sai rồi." Sai quá sai, Ban Đêm cảm thấy anh đáng lẽ không nên miêu tả Miên Miểu tốt ơi là tốt vào nhật ký, để tên kia không lăm le mèo con của anh!
Miên Miểu bị động tác của anh khiến cho lảo đảo không đứng vững, cả người đều bị ôm lên hai chân cách mặt đất.
"Bỏ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-ban-trai-mua-1-the-no-tang-1-trung-khuyen/2990753/chuong-47.html