CHƯƠNG 18: NGỌN SÓNG ĐIÊN CUỒNG
“Nô gia không có trốn, nô gia là quá nhớ Người thôi, vì vậy đã đến tìm người.” Tần Thanh La sống lưng ớn lạnh, mồ hôi lạnh thấm ướt áo trong, trên mặt nàng cũng không lộ ra nụ cười, trong đầu nghĩ cách dùng biện pháp gì để giải quyết tình hình trước khó khăn mắt.
“Nô gia ư…..” Phó Lãnh Quyết nở nụ cười: “Thì ra ngươi vẫn biết ngươi chẳng qua chỉ là nô tỳ …của Bổn vương.”
Tần Thanh La xấu hổ gượng cười, cảm thấy bàn tay đặt trên cổ mình như bị thắt chặt, lưng tuôn ra những trận mồ hôi lạnh
Võ Tuyên Vương lạnh lùng vô tình, đối với người như hắn mà nói, mạng của cô chẳng qua chỉ là cỏ cây, chỉ cần chạm vào liền có thể thu gặt.
Đúng rồi, trước đây trong ký túc xá, tomboy đã từng nói với cô một câu: “Lúc người nam nhân muốn cãi nhau, cách tốt nhất, chính là dùng miệng để ngăn cản miệng của họ, sau đó, liền sẽ không còn sau đó nữa….”
Có điều, dùng miệng ngăn cản miệng của Phó Lãnh Quyết?
Ánh mắt Tần Thanh La dời đến bờ môi của hắn, bờ môi của hắn dày vừa phải, dịu dàng như ngọc ấm, cô không tự chủ nuốt nuốt nước miếng, hít thở sâu, lại hít thở sâu, cuối cùng cắn răng một cái hướng về bờ môi của hắn hôn lên.
Ba tấc, hai tấc, một tấc,một ngón tay…..
Nhìn thấy đôi môi đỏ mọng lại muốn tiếp tục, cuối cùng cô cũng dừng lại, muốn cô cưỡng hôn một người nam nhân, vẫn là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/1-2-3-xuyen-khong-roi/4610143/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.