Tiền Viện Thanh ở trong bệnh viện một tuần, bà mang những nguyên liệu dưới quê lên nên nấu toàn canh bổ cho Lô Nhân uống, Lục Cường cũng được hưởng lợi. Càng về sau gương mặt cả hai càng hồng hào, trọng lượng tạm thời không tăng, tinh thần khỏe khoắn hơn rất nhiều.
Tiền Viện Thanh mua vé xe lửa để về nhà, cự tuyệt ngồi máy bay, cũng không để cho người khác đưa tiễn.
Tính tình Tiền Viện Thanh ngang ngược, ai khuyên cũng không được, chỉ có thể thuận theo ý bà.
Cơm chiều đã qua, Căn Tử cũng tới, Lục Cường và cậu ta ngồi trong hành lang nói chuyện.
Lô Nhân từ phòng bệnh bước ra, nói: “Em và bác gái xuống dưới lầu, hai người cứ tán gẫu đi ạ.”
Căn Tử vội vàng đứng dậy: “Chị dâu nhỏ, có thể tự mình đi được không?”
“Không sao.” Lô Nhân phất tay mỉm cười: “Cũng gần đây thôi.”
Ngay sau đó, Tiền Viện Thanh chậm chạp bước ra, Căn Tử gọi: “Thím, chờ một chút.”
Tiền Viện Thanh dừng bước, mỉm cười chỉ trỏ vào phòng bệnh: “Trong nồi còn canh chua nấu với cá, cháu cũng uống đi. Cá là do bố của cháu câu được.”
Căn Tử nói năng ngọt xớt: “Ôi chao, phải đi ngay mới được, cháu thích nhất là canh do thím nấu.”
Tiền Viện Thanh vui vẻ, sau đó cũng đi về phía thang máy.
Lô Nhân chần chờ vài giây, cúi đầu nhìn Lục Cường: “Em đi đây.”
Giọng cô ngọt ngào vô cùng.
Anh nhìn cô, hai người không nói gì, lát sau giọng anh ôn hòa: “Đừng đi xa quá.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/0852-2/2156455/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.