(23 Trở về hiện thực)
Khi Cung Trúc tỉnh dậy từ cơn mơ, Cố Quân Cố Hạ và mấy người bạn đang vây quanh cô.
Cô mở to hai mắt, không những không vui mừng mà cô còn ngơ ngác hỏi:
"Mấy người là ai?"
Một lúc sau, cô lại hỏi: "Tôi là ai?"
Sau khi bác sĩ kiểm tra vẫn không thấy đầu óc cô có vấn đề nhưng Cung Trúc đã mất toàn bộ kí ức, như thể... có ai đó đã xóa đi mọi thứ trong kí ức cô.
Sau vô số buổi kiểm tra ở bệnh viện, Cung Trúc vẫn trong tình trạng mất trí nhớ nhưng cô đã có thể sinh hoạt bình thường, cô sống như một sinh viên năm 3 bình thường, mỗi ngày đi học, chăm chỉ học tập, ngày nghỉ thì làm việc nhà.
Sau khi tốt nghiệp đại học, Cung Trúc làm việc cho một đài truyền hình địa phương, công tác mỗi ngày là chạy khắp nơi thu thập tin tức.
Ba năm sau, cô về bên Cố Hạ, người vẫn luôn chăm sóc cô.
Đêm trước đám cưới.
Cung Trúc mở cửa, khó hiểu hỏi: "Tôi có đặt đơn hàng chuyển phát đâu nhỉ?"
Nhân viên giao hàng đứng trước cửa lau mồ hôi, đáp rằng: "Đây là món hàng đắt tiền nhất công ty chúng tôi từng nhận, người gửi đã đặt hàng từ mấy năm trước rồi."
"Kì lạ thật."
Cung Trúc nhận món hàng, lúc mở ra, cô suýt thì bị chói mù mắt.
"Một chiếc nhẫn kim cương 10gram." cô đeo nhẫn kim cương, vui vẻ gõ cửa phòng Cố Hạ, "Cố Hạ giỏi đấy, không ngờ anh cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/009/3325962/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.