Thời điểm khi hắn buông tay, hai chân Sơ Tửu Tửu chạm đất, qua ánh trăng nàng thấy đại thụ phía sau hắc y nhân, che khuất tầm nhìn của nàng.
Hắc... Hắc y nhân!? Sơ Tửu Tửu giật mình, ngay sau đó ánh mắt từ từ hướng xuống… lập tức buông tay ôm hắn ra.
Nàng nhìn hắc y nhân không nói một lời, cẩn thận hỏi: “Là… ngươi, hắc y đại hiệp?”
Hàn Sở chỉ xuyên qua bóng đêm nhìn nàng chăm chú, không xác nhận cũng không phủ nhận.
Sơ Tửu Tửu coi như hắn đã ngầm đồng ý, mắt hạnh má đào lộ ra niềm vui sướng: “Lần trước ngươi không c.h.ế.t ư? Ngươi sống sót thoát khỏi hoàng cung ư?”
[Đại phản diện vậy mà không bắt được hắn, lợi hại.]
“Ừm.” Hàn Sở giọng khàn khàn, tiêu tán trong bóng tối.
Chỉ một tiếng này, Sơ Tửu Tửu không nghe rõ, sắc mặt xinh đẹp lập tức thay đổi, nguy rồi! Tiểu Quỳ!!
Nàng vội vàng từ phía sau đại thụ chạy ra, lo lắng hô lên: “Tiểu Quỳ! Tiểu Quỳ!”
Chỉ thấy dưới đất không có ai, Tiểu Quỳ cũng không thấy đâu!
Sơ Tửu Tửu toát mồ hôi lạnh, tìm kiếm xung quanh: “Tiểu Quỳ! Tiểu Quỳ…” Tiểu Quỳ có lẽ vẫn đang đánh nhau với hai kẻ đó?
Hàn Sở luôn theo dõi nàng, trong đôi mắt hoa đào hiện lên sự không hiểu, chỉ là một tì nữ, cần gì phải lo lắng như vậy?
“Đừng kêu nữa, nàng ta đi xử lý t.h.i t.h.ể rồi.” Giọng nói khàn khàn trầm thấp, khiến người ta không nghe rõ được âm điệu cụ thể của hắn.
Sơ Tửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-xuyen-sach-bi-dai-phan-dien-rao-riet-nham-den-/3652956/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.