Tiểu Quỳ như hóa thành một bức tượng, ngơ ngác nhìn nàng, nương nương… vừa rồi đã làm gì vậy?
Sơ Tửu Tửu cũng không quan tâm đến hình tượng nữa, đã giả ma rồi, còn giữ hình tượng gì nữa.
“Tiểu Quỳ, theo bản cung trở ề điện.” Ở đây thật đáng sợ, thật khâm phục Dư quý nhân sống ở đây, gan lớn thật.
Nhưng bị phân vào trong điện này, Dư quý nhân chắc cũng rất bất lực.
Tiểu Quỳ lấy lại tinh thần, nương nương của mình, ngoài việc chiều chuộng còn có thể làm sao bây giờ.
“Vâng, nương nương.”
Tiếng đập cửa ngừng lại một lúc, lại vang lên “binh binh”, lần này khác với âm thanh trước, cái “cửa” dường như đang cố gắng nói điều gì đó.
Sơ Tửu Tửu nghe ra có điều không ổn, dừng bước, nhìn về phía cung điện phía sau.
Nàng quay lại nhìn, ngay giây tiếp theo, tiếng đập cửa càng lúc càng gấp gáp, trong đêm tối tĩnh lặng đặc biệt chói tai.
Ngô thục nghi dù có đập đầu đến chảy m.á.u cũng không quan tâm, m.á.u đã chảy xuống trán, làm đau mắt nàng ta, nàng ta muốn sống… nàng ta muốn sống! Nàng ta đã sai rồi… Nàng ta đã sai hoàn toàn! Phương chiêu dung mới là ác quỷ thật sự không buông tha cho ai!
Sơ Tửu Tửu xuyên qua bóng tối, chăm chú nhìn vào hai cánh cửa điện, mới nhận ra rằng cửa của điện bỏ hoang đang rung lên vì bị đập vào.
“Tiểu Quỳ, bên trong… có phải có người không?” Nàng vô thức hỏi ra.
Ngô thục nghi đập cửa mạnh hơn, cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-xuyen-sach-bi-dai-phan-dien-rao-riet-nham-den-/3652955/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.