Tần Thiệu Đình ngồi bên cạnh Tô Tử Hạ, mắt chăm chú nhìn vào khoảng không phía trước, như thể anh đang cân nhắc những lời sắp nói.
Hành lang bệnh viện GS ồn ào với tiếng bước chân, tiếng máy móc chạy ầm ẩm từ các phòng cấp cứu, nhưng trong khoảnh khắc đó, với Tô Tử Hạ, mọi thứ như mờ dần đi. Âm thanh ngoài kia không còn lọt vào tai cô nữa.
Chỉ còn giọng nói của Tần Thiệu Đình vang lên đều đều, kéo cô vào câu chuyện mà anh kể - câu chuyện mà cô đã chờ đợi suốt ba năm dài đằng đẳng.
Tần Thiệu Đình bắt đầu kể, giọng nói của anh chứa đựng một sự nghiêm túc và nặng nề, như thể anh cũng không muốn khơi lại quá khứ đau thương này.
Nhưng vì Mặc Cận Ngôn, vì Tô Tử Hạ, anh biết mình phải nói ra tất cả.
"Ba năm trước, có một vụ việc mà Mặc Cận Ngôn buộc phải đối mặt. Cậu ấy không nói với cô bởi vì cậu ấy nghĩ rằng như vậy sẽ tốt hơn cho cô. Đó là quyết định khó khăn nhất mà Mặc Tổng từng đưa ra."
Tô Tử Hạ lắng nghe chăm chú, trái tim cô đau nhói từng cơn như thể từng lời nói của Tần Thiệu Đình đang đâm vào nó. Ba năm trước, cô đã bị bỏ rơi không một lời giải thích.
Cô đã từng nghĩ rằng mình không còn quan trọng với Mặc Cận Ngôn, rằng anh đã rời đi vì không còn yêu cô.
Nhưng sự thật mà cô đang nghe khiến những suy nghĩ ấy sụp đồ.
Tần Thiệu Đình tiếp tục:
"Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3705019/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.