Phòng cấp cứu của bệnh viện GS chìm trong không khí căng thẳng và nặng nề
Ánh sáng trắng sáng chói của đèn trần hắt xuống những chiếc ghế lạnh lẽo nơi Tô Tử Hạ và Tần Thiệu Đình ngồi đợi, tâm trạng ngột ngạt bao trùm cả hai.
Cánh cửa phòng phẩu thuật đóng chặt, chỉ còn một ánh đèn màu đỏ hiển thị sự sống còn đang được quyết định ở bên trong.
Sở Thiên Minh, bác sĩ tài ba và cũng là bạn thân lâu năm của Mặc Cận Ngôn, đang đứng sau bàn mổ.
Du da trai qua nhieu ca phau thuat kho khan, day la lan dau tien Se Thien Minh cam thay lo lang den vay.
Mặc Cận Ngôn - người bạn mạnh mẽ, kiên định và dường như không bao giờ biết đến đau đớn - giờ lại nằm đó, yếu ớt dưới lưỡi dao phẫu thuật.
Anh nhìn gương mặt nhợt nhạt của Mặc Cận Ngôn và lòng không khỏi dấy lên một cảm giác đau xót.
"Làm sao cậu lại để mình rơi vào tình trạng này chứ?"
Sở Thiên Minh thầm nghĩ, rồi lại tập trung vào công việc của mình, đôi tay vẫn vững vàng nhưng trái tim không ngừng đập mạnh.
Bên ngoài, Tô Tử Hạ ngồi gục đầu trên ghế, đôi tay cô nắm chặt đến mức những khớp ngón trắng bệch. Cảm giác như có một cơn bão đang cuộn trào trong lòng cô, nhấn chìm mọi suy nghĩ.
Trong trái tim cô lúc này, chỉ còn là sự lo lắng cho Mặc Cận Ngôn. Dù cô luôn tự nhủ rằng mình đã dứt tình với anh, rằng giữa họ không còn gì ngoài quá khứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3705018/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.