Mặc Cận Ngôn bế Tô Tử Hạ giữa rừng, từng bước chân anh chậm rãi nhưng vững chãi. Bờ vai anh rộng lớn và cứng cáp, dường như có thể chở che cả thế giới của cô.
Tô Tử Hạ tựa đầu vào ngực anh, cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ và ổn định, nhịp tim khiến cô cảm thấy yên bình.
Trong vòng tay anh, mọi đau đớn, sợ hãi đều tan biến, chỉ còn lại sự ấm áp len lỏi vào tim, xua tan những ám ảnh vừa trái qua.
Anh cúi xuống nhìn cô, đôi mắt sâu thẳm như muốn dò hỏi điều gì đó. Cảm giác nặng nề của sự lo lắng dường như bao trùm lên bầu không khí xung quanh. Giọng anh trầm ấm, dịu dàng vang lên phá vỡ sự yên lặng của rừng cây.
"Chu Yên Nhiên còn sống... Cô ta đã bắt được em ở chỗ hang đá sao?"
Tô Tử Hạ gật đầu, ánh mắt phảng phất sự chán nản và mệt mỏi. Cô ngước lên, đôi mắt thoáng một nét buồn bã, và bắt đầu kể cho anh nghe mọi chuyện.
Mỗi từ cô thốt ra như lưỡi dao sắc bén cắt vào tim Mặc Cận Ngôn, từng câu chữ chạm vào lòng anh, khiến anh không khỏi xiết chặt vòng tay ôm cô thêm một chút.
Trong lòng anh trào dâng một cơn giận dữ khó tả, cùng với đó là nỗi đau đớn và sự hoài nghi. Anh biết, sau tất cả, còn có một kẻ đứng sau lợi dụng Chu Yên Nhiên để hãm hại Tô Tử Hạ, nhưng kẻ đó là ai? Mục đích của hắn là gì?
Những câu hỏi cứ xoay quanh trong đầu anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3675605/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.