Trong không gian lạnh lẽo của vách núi, Tô Tử Yên toàn thân run rẩy, đôi chân cô ta lơ lửng trên không trung, lạnh ngắt và trống rỗng. Ánh mắt của Mặc Cận Ngôn sắc bén như lưỡi dao, không hề có dấu hiệu của sự khoan dung.
Tay anh giữ chặt cổ tay cô ta, chỉ cần anh thả lỏng, cả thân hình nhỏ bé của cô sẽ rơi thẳng xuống vực sâu không đáy.
Cảm giác tử thần đến gần khiến Tô Tử Yên hoảng loạn tột cùng. Cô ta vùng vẫy, cố gắng bám chặt vào tay anh, từng hơi thở đứt quãng phát ra thành những âm thanh yếu ớt.
"Làm... ơn... thả tôi xuống... tôi... tôi sẽ nói..."
Cô ta khó nhọc thốt lên, tiếng nói run rẩy, đôi mắt mở lớn ngập trong nỗi sợ hãi.
Mặc Cận Ngôn nhìn thẳng vào cô ta, đôi mắt anh đầy sự giận dữ và khinh bỉ. Anh không nói một lời nào, chỉ bước lùi lại vài bước rồi ném cô ta xuống đất không thương tiếc. Cả cơ thể Tô Tử Yên đập mạnh xuống nền đất, đau đớn khiến cô phải cắn chặt môi để không kêu lên thành tiếng.
Trước khi cô ta kịp thở ra một hơi, một mũi súng lạnh lẽo đã chĩa thẳng vào trán, ngón tay của Mặc Cận Ngôn giữ chặt cò súng, không hề run rấy.
"Nếu cô giở trò, tôi sẽ ghim thẳng viên đạn này vào đầu cô,"
Anh rít qua kẽ răng, ánh mắt lạnh lùng.
"Nói mau, cô giấu vợ tôi ở đâu?"
Lời nói của anh như những nhát dao đâm sâu vào lòng Tô Tử Yên, khiến cô ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3675600/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.