Bầu trời sáng trong buổi sáng đầu tuần chiếu rọi qua khung cửa sổ của Cẩm Viên. Tô Tử Hạ ngồi lặng lẽ bên khung cửa, ánh mắt mông lung, dõi theo những đám mây trôi lững lờ. Trái tim cô như có gì đó nặng nề, gợi nhớ lại những gì đã xảy ra trong buổi tiệc ngày hôm trước.
Kể từ ngày hôm đó, Tô Tử Yên đã rời khỏi cuộc đời cô một cách dứt khoát. Cô ta không còn bất kỳ quan hệ nào với
Tô Gia, không còn kiêu hãnh hay quyền lực, chỉ còn lại sự cô độc và cảnh nghèo hèn bám riết. Đó là cái giá mà Tô Tử Yên phải trả cho những toan tính và lừa lọc của mình.
Cánh cửa phòng khẽ mở, phá vỡ không gian tĩnh lặng, và Mặc Cận Ngôn bước vào, đôi mắt trầm tư nhìn cô. Anh tiến lại gần, nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô, giọng nói trầm ấm và có phần nghiêm nghị.
"Ngẩn người gì thế?" - Giọng nói của anh ấm áp, mang theo sự quan tâm.
Tô Tử Hạ xoay lại, đôi mắt thoáng chút bất ngờ khi nhìn thấy anh. Tâm trạng đang ngổn ngang của cô dịu lại. Cô không nói gì, chỉ chậm rãi tiến tới, vòng tay ôm chặt lấy anh, gục mặt vào lồng ngực rắn chắc của Mặc Cận Ngôn.
Cảm giác an toàn lan tỏa từ hơi ấm của anh, bao phủ lấy cô, khiến cô cảm thấy yên lòng hơn bao giờ hết.
"Cảm ơn anh" - Tô Tử Hạ thì thầm, giọng nói nhẹ như cánh hoa, nhưng chứa đựng biết bao chân thành.
Mặc Cận Ngôn khẽ mỉm cười, vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653193/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.