Tô Tử Hạ cười đau khổ, gặm nhắm lại từng mảng kí ức của kiếp trước. Cô cắn chặt răng, hồi tưởng lại gương mặt thâm độc của Tô Tử Yên, cả tên bỉ ổi Từ Chính Hạo đã giày vò thân xác cô đau đớn đến mức nào.
- Khi mở mắt ra và biết mình sống lại, em đã quyết là phải trả lại bọn họ gấp trăm ngàn lần những gì em đã phải
chiu dung.
Mặc Cận Ngôn nhìn cô, khoé miệng anh cong nhẹ lên. Đưa tay véo lấy một bên má cô.
- Là em đã... trả thù dữ chưa!!?
Tô Tử Hạ nhìn anh, cau mày. Có gì đó vừa vụt qua trong đầu cô. Một cảm giác trống trải đến khó tả.
- Anh là có ý gì chứ?!
Cận Ngôn chống một tay xuống giường, một bên tay cầm lấy má cô kéo ra. Khiến Tử Hạ phải "a" lên một tiếng.
Anh vẫn không buông má cô ra, nói bằng giọng châm chọc.
- Em trả thù bằng cách là để cô ta tiếp tục hại mình như thế? Cụ thể là việc bị chuốc thuốc kia! Lúc nào cũng ngốc nghếch rơi vào bẫy. Hết lần này đến lần khác là anh giải vây cho em. Tô Tử Hạ cái sự lương thiện của em đã ăn sâu vào máu rồi thì còn nghĩ đến chuyện sẽ trả thù ai!? Hửm?
Tử Hạ đơ người nhìn anh, lục lại những mảnh kí ức gần đây, đúng thật là cô không làm được gì cả. Vẫn yếu đuối như vậy, chỉ có thể tỏ thái độ ghét bỏ với Tô Tử Yên mỗi khi cô ta muốn làm xấu mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653182/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.