Cũng đã lâu không xuống bếp, vị trí đồ đạc dì Thẩm sau mỗi lần dọn dẹp cũng thay đổi gần hết. Tô Tử Hạ cứ loay hoay luống cuống tay chân, từng món gia vị cũng phải hỏi chỗ đặt.
Đầu thì còn hơi choáng, nói đúng hơn là vẫn còn đang ngà ngà say. Cô đích thân xuống nấu cho anh coi như dỗ dành rồi tiện thể nói rõ ràng cho người ta không còn khó chịu nữa.
Mặc Cận Ngôn đi nhanh vào bếp, anh đứng hình đơ cả mặt nhìn đôi mắt đỏ hoe đang giàn giụa nước mắt của cô.
Chân anh run lên như sắp không đứng vững nữa vậy, cố đi chầm chậm từng bước lại gần Tô Tử Hạ.
Một giọt nước mắt bắt đầu lăn qua má, xuống đến cằm rồi rơi xuống đất. Mi tâm Cận Ngôn co lại, mắt anh đen sẫm như mực nhìn cô. Bàn tay vô thức vươn ra định lau nhưng rồi lại rụt về.
Tô Tử Hạ phác giác anh đang đứng ngay sau mình vội vàng đưa tay lên lau nước mắt. Cô hít hít khịt khịt vài hơi rồi chớp chớp cố ngăn cho nước mắt không trào ra thêm nữa.
Mặc Cận Ngôn hai tay nắm thành quyền, giọng anh trầm khàn như mọi khi:
"Là vì thái độ của anh sao?"
Tô Tử Hạ ngừng tay, bỏ dao xuống, nghiêng nhẹ ánh mắt nhìn anh:
"..." - Tử Hạ nhìn biểu cảm của Mặc Cận Ngôn rồi không trả lời.
"Đáng lẽ người nên tức giận phải là anh, nhưng anh không muốn làm thế, anh thừa nhận..lúc nhìn thấy em ôm cậu ta anh đã rất giận...cực kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653178/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.