Mấy ngày liên tục sau đó Mặc Cận Ngôn không có về nhà, anh phải thức trắng mấy đêm liền để xử lý đống công việc bừa bộn mà mình đã bỏ bê. Ngồi ở văn phòng nhìn sấp bản thảo chất chồng như núi mà anh khẽ thở dài một tiếng.
"Reng~" Tiếng chuông điện thoại.
Mặc Cận Ngôn bỏ tập tài liệu xuống, giọng điệu đầy mệt mỏi:
(Cậu gọi tôi có chuyện gì?)
"Chẳng lẽ có chuyện tôi mới được gọi cho cậu hay sao?" - Sở Thiên Minh hậm hực.
(Chuyện gì?)
"Nói cho cậu biết, cô vợ nhỏ củ cậu ...haha" - Sở Thiên Minh cười khoai khoái.
(....]
"Nói cho nghe, tôi vừa đi ngang qua trung tâm thương mại thấy Tử Hạ đi cùng với một tên đẹp trai cao to da trắng! Ừm.... nói chung là mặt bằng rất OK đó"
Mặc Cận Ngôn: (....)
"Nè! Phản ứng gì đi chớ! Đơ người rồi sao? Ai bảo cậu mấy ngày liền không về, bỏ bê người ta, ong bướm bay đến cũng đâu phải chuyện lạ"
"Nhìn cô ấy có vẻ say, họ vừa đi vừa cười nói trông rất vui vẻ! Haha... không biết nếu đầu cậu gắn thêm một chiếc sừng thì sẽ ra sao nhỉ? Trông ẽ..."
[Sở Thiên Minh! Nhắc lại nghe xem!]
Sở Thiên Minh vừa nhận ra mình đi hơi quá trớn mà ngưng lại, mấy chuyện này phải biết giữ chừng mực nếu không tên kia thật sự sùng máu điên lên thì khó mà sống!
"Ấy! Tôi đùa thôi, đừng để ý, Tử Hạ sẽ không làm vậy đâu! Mà cậu cũng nên cẩn thận đi là vừa, cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653174/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.