Sắc mặt Tô Tử Yên nhăn nhúm lại trông rất khó coi, bị nói trúng tim đen như vậy thì chỉ biết cười đơ đơ thêm vài cái mà tiếp tục chối tội.
"Chị nghĩ nhiều rồi, em chỉ là không muốn chúng ta hiểu lầm nhau thôi"
Hieu lam!
Nếu thật sự là hiểu lầm thì có lẽ Tô Tử Hạ này sẽ không rảnh rỗi mà ngồi ở đây nghe cô ta ngâm thơ đến đau cả tai! Đã ám chỉ đến như vậy rồi mà gương mặt cứ đơ ra như ngây thơ lắm không bằng.
"Tôi không muốn có lần sau" - Mặc Cận Ngôn đột ngột lên tiếng.
Sức kiên nhẫn của người đàn ông họ Mặc này với mấy loại người như họ là bằng không. Ngồi gần ba mươi phút đã là quá giới hạn của anh rồi, ở tập đoàn còn chất đống bản thảo chưa duyệt, các đối tác lớn nhỏ còn đang hò hí inh ỏi yêu cầu gặp mặt anh để duyệt hợp đồng. Vì chuyện của Tử Hạ mà anh dẹp sang bên chỉ để ngồi đây nghe hai mẹ con họ luyên thuyên chối tội.
"Mặc Cận Ngôn này nói là làm, dù là người thân tôi cũng không ngại ra tay, Tô tiểu thư là người thông minh nên sẽ hiểu ý tôi đúng chứ?!" - Anh tiếp lời, ánh mắt đen sẫm nhìn chằm chằm hai mẹ con Tô Tử Yên.
"Anh... anh..em sẽ chú ý hơn, nhất định lần sau em sẽ không để chị...."
"'Con co lan sau!"'
Chưa nói hết câu Tô Tử Yên đã bị Cận Ngôn ngắt lời.
Tô Tử Yên:
"...." - Cứng họng.
Lý Nguyệt ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653173/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.