Đồng hồ điểm 10 giờ 20 phút tối
Bên cạnh bờ hồ gần bãi giữ xe, Sở Thiên Minh nắm chặt tay Giang Quân không buông, hớt hải kéo cô đi.
"Tôi bảo là anh buông ra!"
Giang Quân vặn vẹo cổ tay nhưng vẫn không gở ra được, mặt cô nóng phừng phừng vì tức giận.
"Sở Thiên Minh! Anh bị điếc sao? Mau thả tay ra ngay!"
Sở Thiên Minh dừng bước, anh quay người lại nhìn xung quanh, ở đây rất ít cây cối nhưng cũng khá vắng vẻ.
Nhìn vào đôi mắt đen láy của cô, đôi mắt to tròn đang lăm lăm nhìn mình. Giống y như sáu năm trước, cũng chính đôi mắt đầy khí thế này mang theo ngữ khí dũng cảm đứng trước mặt tỏ tình với anh. Nhưng hiện tại thì khác, đôi mắt ấy hiện lên sự xa lạ, sự chán ghét đến tột cùng.
"Đã sáu năm trôi qua mà em vẫn còn nhớ tên tôi sao? May thật!"
"Sở Thiên Minh! Anh vẫn còn dám nhắc lại chuyện sáu năm trước với tôi!" - Giang Quân tức giận chỉ vào mặt Sở Thiên Minh.
Sáu năm trước khi Giang Quân vẫn còn là một cô sinh viên năm cuối đại học y, Sở Thiên Minh là một bác sĩ trưởng khoa tài giỏi, anh tú. Cô đem lòng thương nhớ mà bỏ luôn định hướng sẽ học thiết kế mà chuyển sang học y, để có thể làm đồng nghiệp với anh, có thể gần hơn với người trong lòng.
Và vào cái ngày mà cô cầm tấm bằng tốt nghiệp loại xuất sắc ấy đến trước mặt anh, lấy hết can đảm thổ lộ lòng mình nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653119/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.