Gương mặt của Mặc Cận Ngôn vẫn một nét lạnh băng nhưng vùng da quanh má chuyển một chút sắc đỏ, cả vành tai nữa, ửng lên. Phải nhìn ở cự li rất gần mới có thể phát hiện, nói thật đây là lần đầu tiên anh cảm thấy mặt mình nóng lên kể từ khi cưới cô. Chỉ sau một đêm, một đêm ngắn ngủi mà cô đã thay đổi hoàn toàn đến thế. Một từ "yêu" phát ra từ miệng Tô Tử Hạ đối với anh là một cú sốc, một sự thật khó tin.
Tô Tử Hạ dùng ánh mắt kiên định khiêu khích Thẩm Mộng Như, không phải là muốn đối phó mà là cô chắc chắn.
Tử Hạ chắc chắn cảm súc của bản thân, chắc chắn lời nói là một khẳng định không phải là một lí do.
"Cô Thẩm, cô có hài lòng với đáp án này không?"
Thẩm Mộng Như sám sịt mặt lại, vẫn cố dùng mấy cái lí lẻ dỏm để làm khó Tử Hạ:
"Cô nói thì dễ rồi, nhưng ai mà biết được trong lòng cô đang nghĩ gì, anh Cận Ngôn! Anh không được tin cô ta"
Mặc Cận Ngôn vốn đã bị bốn từ của Tử Hạ che cánh tai, chẳng nghe xung quanh nói gì nữa, anh đảo mắt nhìn Tô Tử Hạ rồi nhếch mép cười.
Cận Ngôn lướt thẳng qua Thẩm Mộng Như không thèm liếc mắt, hoàn toàn xem cô ta là không khí. Đứng trước mặt Nhược Dung hai mắt nhìn nhau, đây là cuộc trò chuyện đầu tiên sau bao nhiêu năm chia xa, vậy mà lại trong tình cảnh khó xử như thế này. Mặc Cận Ngôn vẫn điềm tĩnh, vẫn lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653118/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.