Thẩm Mộng Như trong lòng bắn pháo hoa, cô ta giương nhẹ đôi mắt sắc bén nhìn về phía Tô Tử Hạ, nụ cười ẩn chứa sự hả hê trên đôi môi hồng hào. 
Cái vị trí Mặc phu nhân này là niềm khao khát lớn nhất kể từ khi Thẩm Mộng Như còn là một cô bé mười bốn tuổi. 
Cô say mê Mặc Cận Ngôn đến chết đi sống lại nhưng chưa từng được anh liếc mắt qua. Nhưng để nói đúng hơn thì là mê mệt cái khối gia sản kết xù của Mặc gia là chính. 
Nhược Dung cũng chỉ vốn dĩ giữ tròn tình nghĩa với người bạn quá cố(mẹ của Thẩm Mộng Như) cho nên cái danh hôn thê mới là của cô. Cộng thêm nét diễn hiền dịu không hề giả trân vốn có, Thẩm Mộng Như dư sức chiếm trọn cảm tình của bà. 
Nhưng có nghĩ xa đến đâu cũng không ngờ Nhược Dung lại dùng đến cách này, dùng cả vật bảo của Mặc gia để làm cho Tô Tử Hạ tự thấy khó mà lui. 
Mặc phu nhân chỉ có thể là Thẩm Mộng Như tôi! 
Giang Quân nắm chặt lòng bàn tay níu Tử Hạ trở lại, cô mở to đôi mắt sẫm đen của mình khí thế ngời ngời tiến vài bước về trước che chắn cho Tử Hạ. 
"Bà Mặc đây là có ý gì?" 
Đám phóng viên lại nhốn nháo lên, cả những quan khách lớn nhỏ cũng không khỏi ngỡ ngàng với lời nói vừa rồi của Nhược Dung. 
"Tại sao lại là cô Thẩm? Không phải sẽ giao cho Tô tiểu thư hay sao?" 
"Chẳng lẽ cô Tô không phải là vợ thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653116/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.