Đêm tối, nhiệt độ đã giảm xuống còn 29°C.
Bên trong sảnh chính của tòà khách sạn sa hoa, ngoài những ánh đèn pha lê lung linh còn có ánh sáng nhấp nháy của những bộ trang sức đắc tiền được đeo trên người quan khách, xen lẫn với những mùi hương nước hoa nhập khẩu từ Pháp khiến cho tất cả các giác quan đều chỉ cảm nhận được sự giàu có và sang trọng của buổi lễ.
Tô Tử Hạ bước vào sảnh chính, đôi môi xinh đẹp của cô nở ra một nụ cười tự tin nhưng cũng đầy thâm sâu, thần sắc đã sẵn sàng đối phó với bất cứ thứ gì. Cũng chẳng biết nỗi sợ hãi lúc nãy đã biến đi đâu mất.
Dáng vẻ cô lúc này như muốn tuyên bố: đứa nào dám động vào bà thử xem!
Một phóng viên đứng gần cửa chính đã nhìn thấy Tử Hạ mà ngạc nhiên rồi hô hoáng lên sau khi nhìn xuống bộ trang phục của cô.
"Là Đôi Mắt Biển Cả! Tôi không nằm mơ đấy chứ?"
Đôi Mắt Biển Cả!!
Bốn từ ngắn gọn như một tiếng sấm truyền thẳng vào tai những người bên trong, ai nấy đều dời ánh mắt hướng về lối ra vào. Trong một khoảnh khắc nàng thiên sứ giáng thế Thẩm Mộng Như đã trở thành một tấm nền phong không ai thèm chú ý nữa, mọi sự tập trung đều dồn về Tô Tử Hạ.
Âm điệu ồn ào của đám đông vừa ồn ào vừa hốt hoảng.
"Bộ trang phục cô ấy đang khoát trên người thật sự là Đôi Mắt Biển Cả ư? Không thể nào, chuyện này quá vô lí'
"Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653115/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.