Sáng hôm sau, Tô Tử Hạ uể oải vươn người dậy, trở người sang bên cạnh thấy trống trống, cô mở mắt thì Cận Ngôn đã không còn trong phòng. Tử Hạ nhớ lại đêm qua, vừa ngượng mà vừa giận.
Thật sự tối qua cô muốn đè anh xuống cắn vài cái cho hả dạ. Nhìn bộ áo ngủ trên người đã chỉnh tề, không lẽ hôm qua là anh thay cho cô. Tử Hạ vỗ nhẹ đôi má ưng ửng hồng của mình vài cái rồi đi vào nhà vệ sinh.
Lúc bước ra thì cô đã thấy anh ngồi trên sofa, tay vẫn đang cầm bản thiết kế xem chăm chú, trên bàn còn có một ly sửa nóng.
Anh vẫn chưa đến công ty sao?ỪmGiọng anh vẫn trần đục, vẫn lãnh đạm lạnh lùng, thần sắc điềm đạm nhìn không rời mắt bản thảo trên tay.
Đâu ai mà nghĩ tới dáng vẻ tối qua của anh, từ một tổng tài mặt lạnh cấm dục lâu năm mà lại làm cho cô khốn đốn muốn nổ tung. Không biết nếu thật sự cô bị Cận Ngôn ăn sạch thì sẽ ra sao. Nhưng chỉ dựa vào sức lực và kích thước của anh thì cũng thấy không phải hạng tầm thường.
Và cả nỗi xấu hổ tối qua không biết giấu đi đâu, cô nóng bức, dục hoa cháy rần rần khắp người, van xin khẩn thiết mà vẫn bị anh từ chối.
Tô Tử Hạ cau mày, dùng ánh mắt đầy uất ức nhìn anh, bởi không thể làm gì khác được. Cận Ngôn ngước lên nhìn cô, thấy ánh mắt Tô Tử Hạ đang chăm chăm về phía mình thì anh bật cười:
- Nhìn đủ chưa?!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653098/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.