Buổi tối, Mặc Cận Ngôn ở phòng sách làm việc đến khuya. Anh không nhắc gì đến chuyện lúc chiều, cũng không hỏi Tử Hạ, chỉ bảo cô ăn tối rồi về phòng nghỉ ngơi.
Tô Tử Hạ làm sao mà ngủ ngon cho được khi cảm thấy Cận Ngôn có chút không thoải mái, có phải là giận cô ăn nói thiếu lễ phép với bá mẫu.
Cô chảy tóc gọn gàng, tay cầm theo một ly nước lọc mang sang cho Cận Ngôn.
Cửa phòng sách từ từ hé ra, không khí yên tĩnh đến lạnh người bao trùm khắp không gian, chỉ có thể nghe thấy tiềng bàn phím lạch cạch đều đặn vang lên không có chút tạp âm.
Phía bàn làm việc là bóng lưng người đàn ông cao lớn, dáng ngồi thắng tập trung hoàn toàn vào màn hình máy tính.
Tô Tử Hạ nhẹ nhàng đi tới, đặt ly nước xuống bàn:
- Anh vẫn chưa xong việc à?
Mặc Cận Ngôn ngừng tay, nhìn vào chiếc ly thủy tinh đặt trên bàn rồi nghiêng đầu nhìn Tử Hạ, ánh mắt không hài long:
Sao vẫn chưa ngủ?Em chờ anhTô Tử Hạ xoay lưng kéo chiếc ghế nhỏ bên cạnh ngồi xuống trước mặt Cận Ngôn, với tay đẩy ly nước lại gần anh:
-Anh uống chút nước đi, em ngồi đợi anh xong việc, dù sao một mình em ngủ không được
Khoe môi anh cong lên định cười nhưng ánh mắt lập tức nhíu lại, giọng điệu khó chịu:
- Về ngủ đi
Tô Tử Hạ lắc đầu lia lịa, tay chống căm nhìn chăm chú Cận Ngôn làm việc không rời mắt. Thấy anh bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3653095/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.