Mặc Cận Ngôn như vừa được Tô Tử Hạ ban phát chút niềm vui rồi vung chân đạp đổ cả vùng trời hy vọng của anh.
Hành động lạ lùng cả ngày hôm nay chỉ là để anh không phác giác được chuyện tốt mà Tô Tử Hạ đã làm. Tử Hạ, giỏi lắm!
Anh đặt chân khỏi bục cầu thang cuối cùng, không khí im phăng phắc không một tiếng động nhỏ. Tô Tử Hạ thì toàn thân cứng đờ như tượng đá.
Bây giờ Tử Hạ mới hiểu vở kịch vừa rồi là Tô Tử Yên không diễn cho một mình cô xem. Có lẽ cô ta đã biết từ sớm Cận Ngôn ở đó nên mới líu lo như vậy.
Nhưng đó không phải là trọng điểm. Chuyện nguy cấp lúc này là Tô Tử Hạ phải nhìn mặt Cận Ngôn như thế nào đây? Chỉ vừa mới gần gũi một tí thì lại thành ra thế này.
Trước mắt cô là Mặc Cận Ngôn, thật u ám, thật đáng sợ. Sống lưng lạnh toát nhưng trán Tử Hạ mồ hôi không ngừng rơi xuống.
Người đàn ông lạnh như băng này đang cuộn trào ngọn lửa nóng giận tiến về phía Tô Tử Hạ.
Bộ dạng lúc này của anh cứ như muốn giết người đến nơi vậy.
Tô Tử Yên nhếch môi cười khẩy, quan sát sự nóng giận của Mặc Cận Ngôn. Chắc chắn vừa rồi anh ta đã nghe thấy hết rồi.
Nhưng...anh ấy đang mặc áo tắm sao? Trời ơi!
Tô Tử Yên nhìn Mặc Cận Ngôn thèm thuồng mà gần như chảy cả nước vải, tỏ ra ngây thơ :
''Anh Cận Ngôn, anh đừng để ý những gì em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-trung-sinh-su-tham-tinh-cua-ngon-tong/3652319/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.