Lạc Yên đi cùng đoàn đội mệt rã chân nhưng không được nghỉ vì nghỉ sẽ mất dấu với mọi người.Đi đến trưa thì đến một đoạn đường râm mát họ liền kêu nghỉ ngơi một chút rồi lên đường.Nàng ngồi một góc lấy bánh mà Sài Nương Tử cho lúc nãy ra xẻ nửa định ăn thì bị cậu bé lúc trước giật tiền của nàng giật mất nàng liền đuổi theo bắt được cậu nhóc ấy
- “Bánh đã bị tiểu già đây ăn rồi!! Ngươi đừng hòng bắt ta nôn ra!!” - Cậu nhóc nhét cả miếng bánh vào miệng vênh mặt lên nói.
- “Lại là ngươi? Lần trước ta tốt bụng chia bánh mè cho ngươi, ngươi còn trộm tiền của ta, lần này lại trộm bánh của ta.”
- “Cô!!” - Tiểu Ngũ mắc nghẹn liền hô khụ khụ, Lạc Yên thấy vậy liền cầm nước của mình đưa cho cậu bé ấy lại còn tốt bụng hỏi “Đã ăn no chưa? Nếu chưa no lại đây ta vẫn còn này.” Cũng khiến cậu nhóc thấy cô nương này sao ngốc thế liền vội chạy không quên mắng nàng “có bệnh à?” Nàng cũng mặc kệ trở về đoàn nhưng lại cẩn thận hơn ngồi sau gốc cây định mở bánh ra ăn, chưa kịp cắn thì nàng bị người đàn ông lạ mặt giật mất.
- “Ngươi đưa đây!”
Nàng đi đến định lấy lại thì bị hắn doạ sợ không dám bước đến lấy hắn đang định ăn thì Tiểu Đậu đập đá vào đầu khiến hắn bất tỉnh.Tiểu Ngũ cầm bánh phủi bụi ngồi dưới gốc cây ăn còn mắng nàng vô dụng nhưng cũng tốt bụng chia cho nàng một nửa.
- “Này! Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/-tien-duyen-ngan-kiep-huong-tram-phuong-hoang-/3570187/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.